tình nhớ
Đọc thơ anh trong đêm sầu sa mạc
Viết chuyện lòng trải giấy trắng hoang vu
Em chợt thấy tâm tư mình khao khát
Được cùng anh dạo bước dưới mưa thu
Em mong ước nụ cười môi không tắt
Để mỗi chiều ngóng đợi bước anh qua
Em che dấu thẹn thùng trong ánh mắt
Rồi cúi đầu bối rối lúc chia xa
Đọc thơ anh cõi lòng em rung động
Hồn mơ màng nghĩ đến dãy thùy dương
Xào xạc lá ru em vào giấc mộng
Nghe êm đềm điệp khúc của yêu thương
Em muốn đến làm mưa rào tưới mát
Thắm đời anh cho cây lá lên xanh
Để mỗi chiều nghe lời ca điệu nhạc
Của đàn chim đang vui hót trên cành
Em vẫn đợi khi hoàng hôn dần khuất
Khi trăng lên soi bóng chợt nghe thèm
Vòng tay siết thân hình em thật chặt
Lời thầm thì anh đã nói yêu em
Mắt em buồn trong đêm sầu thăm thẳm
Nhớ thật nhiều giọng hát của người thương
Nhìn sao khuya khiến lòng em ngơ ngẩn
Mộng xa xôi mơ ước một thiên đường
Anh phương đó, em phương này hai ngã
Giờ xa nhau cách trở mối duyên đời
Em chỉ sợ tình phai như chiếc lá
Rụng bên đường mang nỗi nhớ chơi vơi
Hạ Uyên Chi