vườn hoa xưa.
Vườn hoa xưa bây giờ thay chủ mới
Con đò tình đưa người cũ sang sông
Cây sầu đưa cuối chiều nghiêng bóng ngã
Gốc đời buồn trống vắng chỉ mình ta.
Còn sót lại chút tình xa ảo ảnh
Như sương mờ mỏng mảnh buổi chiều thu
Bay lảng đảng vào hồn gieo nỗi nhớ
Cho nỗi sầu cô đọng giũa lời thơ.
Vạt sương chiều quấn quanh trên cỏ lá
Nắng mong manh cuối hạ đón thu về
Ai đã bỏ lời thề xưa dạo nọ
Nhìn vườn xưa trong dạ chợt tái tê.
Chiều đứng sửng , chiều hư hao vạt nắng
Bóng hoàng hôn đè nặng cả linh hồn
Nghe tím ngắt con tim buồn vụn vỡ
Nghe đời buồn , buồn tợ khói sương tơ.
Hoa có đẹp từ khi thay chủ mới
Lá còn xanh như một thuở xưa nào
Hay lại phải xanh xao tàn cánh rũ
Ong , bướm tình hút nhụy lại bay cao.