quặn nhớ lời cha
Sau một ngày sinh nhai lầm lũi
Gặp cụ già đứng dáng bơ vơ
Đưa tay gầy vuốt tóc bạc phơ
Dưới ánh vàng chiều buồn nắng hạ
Giật mình ta thấy ta khách lạ
Mang cuộc đời lưu lạc phương xa
Chưa lần nào được về thăm nhà
Thăm cha già chiều tà bóng ngã
Vầng mây trắng cuối trời rời rã
Như bóng cha thơ thẩn xót xa
Ngóng tìm ta, khô hạt lệ nhoà
Thả hồn theo khói chiều chậm rải
Ta quặn nhớ, ta nhớ quằn quại
Nhớ lời cha đọng khúc tình thương
Nhớ ánh mắt thầm ẩn quê hương
Cha ơi, con rớt vùng biển nhớ !