chỉ còn là nổi nhớ
Về lại biển
Cát rưng rức dưới bàn chân
Triều dang xa
Gửi lại bờ bọt trắng
Đôi vỏ sò lăn lóc trên bãi chiều thầm lặng
Như dấu vết lòng
Trước thăm thẳm mênh mông
Về lại biển
Gió luồn bay tóc rối
Rách tầm nhìn mây xõa cuối chân trời
Em đứng lặng
Nhìn cánh buồm xa vời vợi
Ngỡ hồn mình đâu đó với trùng khơi
Về lại biển
Nơi ngày xưa hò hẹn
Em cúi nhặt đôi vỏ sò , vỏ hến
Áp vào tai nghe tiếng vọng xa vang
Hình như thể
Bờ cát dài trống vắng
Cũng thì thầm với nổi nhớ miên man.
hongvan