mùa gặt
Ở xa nghe tin mưa lũ
Lòng cũng ngậm ngùi theo con nước
Tóc Mẹ chẵng còn gì để bạc
Trắng phau qua mấy độ tràn bờ
Mẫu ruộng nhà
Mùa gặt chỉ tòan rơm
Mắt Cha căng rách đêm
Nhìn nong thóc lép
Con vện khoanh tròn nơi gỏc bếp
Ăng ẳng sủa vào mưa
Mùa thu họach
Như mùa gặt nổi đau
Nước mắt Mẹ ngược vào lòng nghẹn ứ
Cộc đời như bờ vai áo gụ..
..bạc phai ,
Ngó mà thương !
Cha ra đứng cuối đường
Nhìn ruộng lúa
Dưới màn mưa xối xả
Mưa như giục con nước tràn bờ hối hả
Cuồn chảy vào đời Cha bao nổi lo toan
Con nước ơi !
Xin con nước đừng tràn
Đời đã có quá nhiều điều để mất
Mà lủ chúng con
Còn có bao lần miệt mài hái gặt
Trên lưng còng của Cha