kỷ niệm một chiều mưa
Buồn bất chợt nhớ con đường Cao Thắng
Nhớ quán Chiêu nhớ vị đắng cafe'
Nhớ chiều mưa em đón đợi anh về
Mùi hương tóc thơm nồng loang theo gió.
Chiều mưa bụi giăng mù trên khắp ngõ
Đẵm mù sương trên mái tóc người thương
Mình đèo nhau qua khắp ngã phố phường
Mưa rơi lạnh mà lòng anh chợt ấm.
Chiều mưa bão Sài Gòn như cô đọng
Đường vắng tênh phố thị đã lên đèn
Nép vào em tìm hương vị thân quen
Mặc cơn gió thổi lùa mưa rát mặt.
Chiều hôm nay chợt nghe lòng se thắt
Nhớ Sài Gòn nhớ lắm một chiều mưa
Nụ cười buồn lần cuối buổi tiễn đưa
Nhớ ánh mắt quay nhanh buồn giấu lệ.
Em biết ta một cuộc đời dâu bể
Vẫn sẵn lòng dành trọn trái tim em
Trao cho ta từng giây phút êm đềm
Không do dự không đem lòng hối tiếc.
Em ơi em bây giờ ta cách biệt
Anh vẫn mong chờ đợi một ngày về
Dưới quán Chiêu nhìn từng giọt cafe'
Nghe kỷ niệm quay về từng giây phút.