thư tri kỷ vii
Người xa ơi! Người xa ơi!
Thu về rồi
Về bên tôi...
Chớ lòng muốn hỏi người xa xôi
Là thơ cuối ngõ có nhuộm màu?
Sao trên trời?
Sao dưới đất?
Tôi thấy thơ người cười
Thơ ngưới vừa cười đấy thôi!
Người xa này! Người xa này!
Nắng vàng say
Lá vàng bay
Chớ hồn muốn được bay về ngay
Vượt núi rừng
Vượt biển sông
Cho thơ đậu trên tay
Đậu trên tay người xa thật đầy!
Người vui không? Người buồn không?
Buồn vui ngày nọ...
Vẫn mênh mông
Chắc tình ai cứ mãi lòng vòng
Lấy không xong
Bỏ không xong
Tôi nguyện cho duyên hồng
Sưởi ấm tình người với ước mong
Tôi vẫn chờ! Người vẫn chờ?
Một ngày thơ
Dưới nắng tơ
Bất chợt phố xá vội dậy mơ
Người thấy tôi
Tôi thấy người
Rộn rã đến không ngờ
Trên đầu mây trắng thì lửng lơ