khúc tình thơ
Thu về chớm nụ hiên nhà
Mưa đi trên nỗi phôi pha mắt buồn
Chênh vênh gió thổi trên nguồn
Ngiêng lòng cô lẻ hoa tuôn mấy miền
Thu xưa vọng tiếng u huyền
Se tim cháy bỏng nỗi duyên lỡ làng
Ngẫn ngơ một khúc Phượng Hòang
Nghe tình hoa lạc giữa hoang vu đời
Cánh hồng thấp thóang cuối trời
Ôm lòng phiêu lãng bỏ lời mộng du
Người đi hoa cỏ hoang vu
Mộ bia trắng mãi tiếng ru ban đầu
Thu rơi trong dáng hoa sầu
Trăng chìm đáy vực còn đâu bóng hình
Lặn tìm một khối u tình
Thấy trăng trăng nhạt, thấy tình tình tan
Âm hao còn đọng thu vàng
Lá bay nghìn hướng ngỡ ngàng áng mây
Thu sang hồn vướng gió lay
Ru người bao độ phôi phai tấc lòng
Tình thơ lưu dấu giữa dòng
Hương đàn vang vọng não nùng lá rơi...