chỉ còn lời ly biệt
Dõi bóng mây, em thấy đời phẳng lặng
Vạt nắng chiều gợi lên những hư hao
Bóng tình xưa giờ đang ở nơi nào?
Sau giông tố, vườn tình đà hoang phế.
Anh nghe không, lời kinh buồn kệ nệ
Khói trầm hương quyện theo lối mộng du
Hẹn thề xưa chìm theo dáng sương mù
Tan trong nắng của bầu trời rực sáng!
Ta rẽ đôi ở ngả tình lãng mạn
Tay rời tay, mắt tìm mắt, môi đau...
Tặng cho nhau nụ hôn cuối phai màu
Và cố quyết không níu hồn nhau lại.
Đi đi anh, con đường còn xa ngái
Đừng quay về nơi cuối ngả đau thương,
Bao xót xa, say đắm của tình trường
Rồi qua hết..., chỉ còn lời Ly Biệt...!