ánh nến không tên
Em ngủ chưa
đêm dài như cánh gió
thoảng qua mình đời những cô liêu
trang bạt tử
chín phương nhòe mực
chấm vào hồn
chiếc lá rữa thời gian
em ngủ chưa
sớm mai giấc thức
ta cười lên ta vầy vẽ đỏ cuộc đời
đốt quá khứ lấy tro tàn thờ cúng
hạt nguyện thề ươm ủ giữa khói nhang
từ bất tận ngâm thơ ca vào rượu
hạ thổ nguồn làm bí mật riêng tư
em ngủ chưa
đêm dài như cánh gió
thở than trôi theo bóng lạnh lùng
trong im lặng và trong ngộ mộng
ta ảo ảnh mình... ánh nến dặc không tên...
Hồ Bắc