phía ấy
Vô hình dồn những búi mây thành núi
Núi không chân mây không chỗ dựa doãng ra thay hình biến dạng
Trời bưng gió
Chiếc kim thời gian nấc từng tiếng nhích
Ta đứng một chân cái cò đồng vắng
Ta đứng hai chân dồn hơi thở xuống nền gạch lạnh tanh
Phía ấy là lối anh đi
Gió quét
Mưa quét
Chổi quét mỗi ngày
Dọi nắng không nhìn ra dấu vết
Căng không còn giọt mắt
Chờ đợi
Biết là anh cũng đang chờ đợi
Phía ấy cổng sắt lặng im
Phía ấy đường không lá rụng
Anh không thể đi qua
Em không thể đi qua
Chói trong nắng nhoà trong nắng
Aỏ vọng
Những chú bồ câu đập mỏ xuống khoảng trống
Nhửng chú bồ câu bay lên bay xuống
Chờ đợi