việt nam quê hương yêu dấu
Em mảnh mai hình cong chữ " S "
Dáng thướt tha chênh chếch biển đông
Không son má vẫn ửng hồng
Bình nguyên trù phú, ruộng đồng lúa xanh
Ải Nam Quan phân ranh Trung Quốc
Trường sơn dài xỏa tóc che lưng
Cửu Long chín nhánh sông mừng
Giương vây, uốn móng đón bưng ngọc lành
Trên Lạng Sơn trường thành vững chắc
Dưới Hà Tiên mưa rắc thái bình
Đế đô này chốn thần kinh
Sông Hương một nhánh soi hình nên thơ
Đây Hà Nội cõi bờ văn hiến
Bốn ngàn năm chinh chiến giữ nòi
Thăng Long như một chiếc nôi
Vẫn chờ con cháu bao đời về thăm
Sông Bạch Đằng ngoại xâm chôn xác
Dòng Hát Giang man mát buồn thương
Cổ Loa đâu nữa vấn vương
Nỏ thần vang tiếng con Rồng cháu Tiên
Đồ Bàn ơi không duyên chẳng gặp
Ghé Quy Nhơn ghe cặp biển đông
Tháp Đôi mòn mỏi đợi trông
Tàu về Phan Thiết thăm chồng Phan Rang
Xe đã tới mời nàng ghé bước
Thăm Sài Gòn hòn ngọc Viễn Đông
Đôi ta ý hợp tâm đồng
Anh trai Bình Định em dòng Bắc Ninh
Xây mộng ước duyên mình đẹp lứa
Về Cần Thơ lúa vựa bán buôn
Mong em giữ mãi cội nguồn
Xứng danh gái Việt dạy con giúp chồng
Chu Hà