giấc mộng chiều xuân
Người người rộn rã đón xuân sang
Góc phố Mẹ mơ giấc mộng vàng
Mái tóc phất phơ chiều cuốn gió
Lạnh lùng ánh mắt chẳng quen thân
Chiều đã nhạt dần vạt nắng buông
Tơ vàng nhạt sắc đón hoàng hôn
Mớ rau héo úa buồn lây lất
Đợi có người mua / thỏa nỗi lòng
Hiu hắt bên đường sợi gió đông
Bờ vai gầy guộc khép lưng cong
Mớ rau - quang gánh chia tâm sự
Chẳng biết chiều nay mẹ ấm lòng
Chồng mẹ đâu rồi hỡi mẹ ơi ?
Con mẹ đâu rồi hỡi mẹ ơi ?
Chỉ những tấm lưng không ánh mắt
Nhọc nhằn thân phận bước chơi vơi.
Nguyễn Khánh Chân