anh ngây ngất theo đôi tà lụa trắng
(Tặng chị Miu ở Kiến ốc cục )
Này cô bé Trưng vương trên lối nhỏ
Xin dừng chân cho anh tỏ đôi lời
Lá thư xanh anh trải mộng đầy vơi
Không dám đưa khi em ngang qua ngõ
Anh mỗi ngày nương theo đường lộng gió
Đợi em qua để mơ giấc hương yêu
Để hồn say trên hài gót mỹ miều
Và xao động trên làn môi xuân thắm
Nét trang đài hoa lá thầm ghen ngắm
Rèm mi cong rực sáng cả trời xanh
Tóc mượt bay như mây lượn trong lành
Anh ngây ngất theo đôi tà lụa trắng
Tình một chiều sao nhuộm đầy cay đắng
Em làm ngơ nghiêng đôi má phớt hồng
Để trong anh ôm mãi mối tình không
Vẫn hoài vọng về nàng tiên Kiến Ốc.
Uyên Phương Minh Nguyệt