chiều trên dòng seine
Bờ sông Seine chiều nay trông vắng quá
Xuân đang về sao hoa lá vẫn còn xa
Bỏ cây cành trơ trọi trước chiều tà
Hay đồng cảm kẻ tha phương hồn đơn độc
Trong một phút tình yêu như cơn lốc
Biến hồn ta thoáng chốc ngậm ngùi đau
Tình đang vui nay bổng hoá âu sầu
Dẫu đè nén cơn đau dồn dập đến
Xin gửi người những mộng mơ trìu mến
Những yêu thương, nhung nhớ, đợi chờ
Từ nay chỉ tìm thấy trong vần thơ
Lòng khắc khoải, ơ hờ...theo năm tháng
Trời Paris ngày rằm không trăng sáng
Bởi chị Hằng cung Quảng bỏ rong chơi
Để vầng mây u ám che lối đời
Liễu bên hồ nhìn cành trơ buồn bã
Nắng ơi nắng về cho cây ươm lá
Cỏ mọc xanh rờn rực cả không gian
Cho hồn ta thôi thổn thức lệ tràn
Và chiều trên dòng Seine hực vàng màu nắng
Sương Anh (à l'hôpital)
TÌNH PARIS...
Về chưa em, nắng tháng ba vàng mộng
Sao bài thơ, lạc lỏng quá hương yêu?!
Muốn đến cùng em đón nắng ban chiều
Truyền hơi ấm chắt chiu vừa đủ nhớ...
Xin ban nắng cho vạn nhành hoa nở
Để em tôi thôi nức nở, sầu vương
Môi cười ngoan, trêu ghẹo cỏ ven đường
Paris lúc ấy... đẹp nhường phố mộng !
Mang tặng em nàng Crocus dịu mỏng
Tím chen ngân vàng vừa mọng cánh xuân
Hay em thích hoa Xuyên tuyết trắng ngần,
Kiêu hãnh đứng, giữa tuyết mùa vừa cạn...?
Mong muốn cùng em dạo Paris lúc sáng
Phố vươn mình khi ló dạng ánh dương
Ly cà -phê , hai đứa ngắm phố phường
Nhìn sông Seine lặng lờ bao tư lự...
Tôi đem nắng về bên em ấp ủ
Bờ vai gầy , và hong đủ lệ rơi...
Cạn buồn em_tôi hạnh phúc với đời
Tình Paris hoài chơi vơi trong nắng...
Tóc nâu