chiều quê nội
Bất chợt sao lòng nghe nhớ quê
Nhớ đêm trăng sáng độ hè về
Nhớ con buớm lượn bên bờ giậu
Nhớ dòng sông nhỏ nhớ chiều quê ,
Nhớ cau vườn Nội mùa hoa nở
Trắng rụng thềm hiên đêm lại đêm
Hương cau dìu dịu ru tôi mộng
Giấc ngủ êm dềm của tuỏi thơ .
Những đêm thanh vắng mùi hoa bưởi
Theo gió đưa về thơm ngát hương
Nằm ôm gối nhỏ lòng mơ tưởng
Huơng tình gởi lại của người thương .
Nhớ buổi chiều về trên lối đê
Sương buồn từng vạt kéo lê thê
Vương trên khóm trúc đầu ngọn cỏ
Theo ngọn heo may mới thoảng về .
Nhớ con mương nhỏ chiều nghịch nước
Nhớ cánh lục bình tim tím hoa
Nhớ con chim hót trên nhành lá
Nhớ tuổi ngày thơ quá ngọc ngà .
Ôi ! tuổi đời thơ đã qua rồi
Hồn quê vẫn mãi sống trong tôi
Vẫn dòng sông nhỏ chiều quê Nội
Vẫn hàng cau rụng ...tiếng chìa vôi .
PT.937