thèm lời ru để...
Ta buồn nên trách Gió đưa
Trách Mây buông thấp, trách Mưa ướt hồn
Trách đời trách cả xóm thôn
Nhưng buồn vẫn đó ... và hồn vẫn đau
Trách người ... ta nở trách sao ?
Thôi thì trách Phố ồn ào bỏ ta
Cô đơn ngồi đợi Ngân Hà
Trời Mây u ám ... vẫn là cô đơn
Đêm nay trong giấc chập chờn
Mưa rơi ướt gối ... ta hờn chi đây ?
Thèm lời ru để hồn say
Về ngày xưa đó ... yêu đầy con tim