nâng chén thương sầu
Chờ ai héo úa lời thơ
Hẹn thề bỗng chốc nhạt mờ chân Mây
Mực buồn từng nét nhòa cay
Thu rơi bao Lá ... đọa đày bấy nhiêu
Ta chờ ... chờ giữa đìu hiu
Như con chim Hạc phiêu diêu đỉnh sầu
Lạc loài trôi nổi bể dâu
Cút côi tình hỡi về đâu nẻo đời
Nếu người cảm được chơi vơi
Hiểu lời thơ khóc rã rời vì đâu
Thì xin nâng chén thương sầu
Cùng tôi uống cạn... vần câu đêm này