lời cho người ra đi
Chiều lặng lẽ bứơc lê trên phố lạnh
Nắng dần rơi chầm chậm phía chân đồi
Nghe nỗi buồn xâm chiếm trái tim tôi
Khi bắt gặp những dòng thơ hấp hối
Ôi ! kiếp người trôi qua sao ngắn ngủi
Bao ước mơ bỗng khép lại giữa chừng
Thoáng giật mình - lúng túng những bước chân
Con đường hẹp mang tên "Đời" vô vị !?
Tìm mỏi mắt hỏi ai là tri kỷ
Để sẻ chia những cay đắng thăng trầm
Phút cuối cùng - còn lại mấy người thân
Ai sẽ khóc xót thương đời hoa dại ?
Người vui nhé ! khi về nơi xa ấy
Ở nơi này nhiều lắm những bi ai
Đời chỉ cười khi thấm đẫm men cay
Còn nước mắt phải nhờ mưa che giấu
Ở nơi ấy trái tim thôi sầu não
Thôi giận hờn - thôi trách móc - hờn ghen
Thôi xót xa khi thân phận thấp hèn
Thôi bất lực nhìn thế nhân thù hận
Người ra đi đâu nghĩa là đã mất
Trái tim người nhịp sống mãi không ngưng
Chốn bình yên gát lại nợ hồng trần
Hồn thanh thản phiêu du cùng mây gió...
06-09-09