hồn sương bước cỏ...
Thu nhón chân qua phố
Từng đêm trốn tháng mười
Hoa cúc biết cười
Mùa đi rất khẽ
Gió mềm quá thể
Lá vàng bay bổng nhẹ thênh...
Tháng mười chông chênh
Mưa âu yếm nắng
Cà phê không đường quên đắng
Lòng ai ngọt đến lòng ta?
Lời ru hoa
Lời ru hoa
Đất rộng hồn sương bước cỏ
Cúc ơi mùa đừng thôi nở
Hương về nhẹ như hơi thở
Câu thơ trắc trở lạ thường
Ai quên hoa cúc...
...quên hương áo vàng
Mùa đi chia nửa vầng trăng
Lòng thu còn giăng nỗi nhớ
Lá vàng mơ gì trong cỏ
Có cùng thu trở mình không?
À ơi...
Sương thu dệt tấm tơ lòng
Hoa mong đợi nở đầy đồng yêu thương *...
*: lảy thơ N.V.Phong