âm thầm riêng tôi...
Hẹn thề yêu mãi ngàn năm
Chỉ là cơn mộng âm thầm riêng tôi
Người xa... xa mãi thật rồi
Lá, Hoa tơi tả trắng đồi khóc than
Tôi về cảnh vắng hoang tàn
Nhìn bao kỷ niệm bàng hòang đáy tim
Trăng khuya phủ bóng im lìm
Lá rơi xào xạc... ôi đêm bỗng dài
Trời già sao nở phân hai?
Người đi kẻ ở lệ cay nát lòng
Buồn mênh mông tựa dòng sông
Người ơi thôi nhé... má hồng từ đây...
Nhạt phai theo tháng với ngày
Chẳng còn giây phút trong tay với người
Thôi xin khép mãi nụ cười
Bên thơ sống trọn tình người với tôi