hai bờ nỗi nhớ
Sao chúng mình lại hai bờ nỗi nhớ
Bên kia buồn em đem gởi vào thơ
Em thương tiếc xót xa tình đã lỡ
Kỷ niệm nào tình một thuở bên nhau .
Ta nơi đây cũng từng đêm trăn trở
Trách ai đây duyên nợ sớm phôi pha
Tại nơi ta gã ngông cuồng ngạo mạn
Hay vì em không hiểu hết tình ta .
Em vẫn biết ta âm thầm trầm lặng
Không ba hoa tự vẽ lấy chân dung
Ta đã sống nửa đời đầy gian trá
Những mặt nạ cười giả tạo của thế nhân .
Trầm tích lạnh đời ta như thế đó
Mang uẩn ưu Ta góc xó bên đời
Ta rất ghét những tâm hồn đen tối
Ghét nụ cười giả dối ở bờ môi .
Em không hiểu để rồi em oán trách
Tại vì sao ta không hợp với đời
Không tung tăng giỡn đùa cùng thiên hạ
Rồi một ngày em hiểu tại sao thôi .
Ta từng đêm đọc những bài thơ cũ
Của những ngày tình nồng thắm bên nhau
Em đã viết biết bao là thương nhớ
Từng dòng thơ như suối mát ngọt ngào .
Em bên kia đang ôm buồn nhung nhớ
Khác chi em ta cũng ở nơi nầy
Hồn khoắc khoải nhớ về ngày xưa ấy
Nhớ những ngày mình trọn một vòng tay .
Ta vẫn đợi nghìn năm ta vẫn đợi
Một ngày nào em hiểu rỏ về ta
Vòng tay rộng ta đón người trở lại
Nối ân tình sau năm tháng cách xa .
Huyền Lâm