sương cài tóc xanh
Trong đêm thoáng tiếng ai cười
Âm vang quen thuộc phải người trăm năm?
Lệ mừng nhỏ xuống âm thầm
Tìm quanh ôi chỉ... mộ nằm cô đơn
Em nhớ nhung, chẳng dỗi hờn
Con tim yêu mãi chẳng sờn cách chia
Tay em ve vuốt mộ bia
Anh ơi có cảm lời khuya... chân thành
Trăng khuya ma quái tỏa xanh
Mộ anh huyền ảo bóng cành trơ xương
Thế gian bỗng hóa vô thường
Ghép tên hai đứa... tình vương... vương tình
Song đôi sao chỉ bóng mình?
Nghiêng trên lá cỏ lặng thinh đêm dài
Trăng khuya rồi cũng ngủ say
Bóng em cô độc... sương cài tóc xanh