mặc thế nhân!
Mệt mỏi ai ơi mệt rã rời...
Vàng rơi chiều rụng nỗi buồn khơi
Dăm ba sợi tóc vương mây khói
Lảng đảng hồn ta theo sóng trôi
Mệt mỏi ai ơi mệt cả đời...
Tìm đâu hướng đúng để mà bơi
Mênh mông giữa biển lòng ngao ngán
Cố đuổi...thời gian mình hụt hơi
Mệt mỏi ai ơi mệt quá rồi!
Đồi cao ta đứng ngắm muôn nơi
Chiều buông ta thấy lòng hiu quạnh
Ngã lưng trên cát tìm thảnh thơi...
Sương đêm đổ xuống ướt cánh đồi
Ta mơ giấc ngủ dài không ngơi
Để ngày mai đến ta không thức
Mặc thế nhân ai tỉnh... ai chơi...