hạt nước trôi qua
Hồi ấy ta từ trong Sóc Trăng
Ra vàm Đại Ngãi về Càn Long
Vô Thơm... chợ Quận rồi Định Thủy
Chong mũi quê mình hướng Biển Đông
Xa xa Phú Khánh rặng bần mờ
Đại Điền sao lão đứng chơ vơ
Dưới chân sân rộng nhà Đốc Phủ**
Cổ thự quanh năm ngủ dật dờ
Vậy ta đang khoảng chừng An Định
Sao lại không lần ghé Cái Quao
Một chuyến viếng thăm thằng bạn cũ
Có thể mai kia khó dịp nào
Thời chung xa đã hai mươi năm
Cuốn theo vận nước những thăng trầm
Chén thù chén tạc quên giờ giấc
Nay đã đôi bờ biển xa xăm
Tiếp mấy bữa nay ta lạc về
Từng nơi từng chỗ đất trời quê
Long Xuyên Châu Đốc xuyên Đồng Tháp
Rừng tràm thả nhụy hương đê mê
Trưa xuôi Vàm Cỏ về Mộc Hóa
Lên chợ mua thêm chút đỉnh mồi
Tối lại cặm sào gần Long Định
Thầy trò cắc cụp rượu mềm môi
Băm nhuyễn đời ra giấu trong lòng
Như hạt phù sa lắng đáy sông
Mỗi dịp xôn xao con nước vận
Từ thẳm sâu kia trở bềnh bồng
Đời còn khoảng ngắn có bao lâu
Làm muối tan trong sóng bạc đầu
Ví được theo triều đi đây đó
Đâu chừng trôi tận những vàm sâu
NhàQuê Aug 20, 2009
** Đốc Phủ KIỂNG