nhớ người chân mây
Em đi về cuối chân mây
Tôi buồn trông bóng trăng gấy non xa
Hạ huyền nửa mảnh nguyệt tà
Hương yêu chợt thoảng như là cơn mơ
Tình thơ như giấc mộng hờ
Hồn tôi đâu phải bến bờ dừng chân
Chì mong em ghé một lần
Lòng tôi mang nặng nghĩa ân một đời
Đường trân nghìn dặm xa xôi
Đường tình đi hết cuộc đời chưa qua
Giờ chân mây có sương sa ?
Bên song gợi nhớ lời ca tự tình...