Poem logo
Poem logo

vu lan nhớ mẹ hiền

Tác giả: Mặc Giang
Nhắc đến Vu Lan nhớ Mẹ hiền
Mẹ hiền là nét ngọc tay tiên
Là xôi nếp một, thơm bông lúa
Thoang thoảng hương cau, ngọt mía đường

Nhắc đến Vu Lan nhớ Mẹ thương
Quê nghèo một nắng với hai sương
Thân cò lặn lội bên bờ vắng
Mua gánh bán bưng khổ quá chừng

Làm Mẹ nuôi con đãi dãi dầu
Việc nhà việc cửa đổ mưa ngâu
Việc đồng việc ruộng dày gian khó
Tóc trắng viếng thăm sớm mái đầu

Cái tiếng Mẫu Thân nghe ấm lòng
Nhưng ai hiểu được những long đong
Nhiều đêm không ngủ nhìn trời đất
Khổ quá thân tôi đã mõi mòn

Nhưng chẳng bao giờ Mẹ thở than
Chồng con không thấy những vô vàn
Giọt dài Mẹ giấu khi đêm xuống
Giọt ngắn Mẹ nhìn ngày nắng lên

Mẫu tử mẫu thân với mẫu từ
Tình thương chảy mãi vẫn còn dư
Biển Đông khó sánh được Lòng Mẹ
Thiên phú ban cho, bộ dễ ư

Mấy chục năm trường gánh nổi trôi
Hỏi sao không tóc bạc da mồi
Vết nhăn vết xếp thân còi cõm
Thương quá là thương hỡi Mẹ ơi

Nuôi con, lên ải để đèo non
Xuống biển tác sông để kiếm còng
Con cháu lớn lên khi hiểu được
Mẹ già kiệt lực chờ đi đong

Đến ngày Mẹ bước lên bàn thờ
Cháu thảo con hiền khóc mắt mưa
Mẹ bỏ chúng con đi sớm quá
Từ nay, tập sống kiếp bơ vơ

Báo Hiếu Vu Lan thấy Mẹ hiền
Mẹ ơi, vẫn nét ngọc tay tiên
Vẫn xôi nếp một, thơm mùi lúa
Vị ngọt thanh thanh của mía đường

Hướng vọng Vu Lan thấy Mẹ yêu
Vòng tay của Mẹ như nâng niu
Lệ dài của Mẹ không ngưng đọng
Nước mắt Mẫu Từ cứ chảy xuôi

Quyện khói làn hương thật tuyệt vời
Mờ mờ ẩn hiện Mẹ nhìn tôi
Mắt thương muôn thuở không thay đổi
Tác phẩm trinh nguyên tặng cuộc đời

Bóng Mẹ hiền ơi vạn nhớ thương
Con mang tiếng hát Mẹ lên đường
Tấm lòng của Mẹ trùm trời đất
Chỉ một chữ YÊU với chữ THƯƠNG

Dâng Mẹ Đóa Hồng đã đủ chưa
Tượng trưng, không thể nói cho vừa
Tình thương của Mẹ không cân được
Đức Mẹ viên dung chẳng thiếu thừa

Một đóa hồng tươi dâng Mẹ yêu
Nhiệm mầu như Đức Mẹ cao siêu
Thâm sâu như Lòng Mẹ trời biển
Hiếu Hạnh mênh mông tỏa nhiểu điều

Khép lại Vu Lan tiếng Tạ Từ
Mẹ hiền dịu vợi cả thiên thu
Mẹ yêu chan chứa trùm hoàn vũ
Nhân thế hằng còn tiếng Mẹ ơi !

Tháng 6 – 2010
TNT Mặc Giang

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm