suốt đời nhớ ngày kỷ niệm
Tháng tư đem luồn mơ thương nhớ
Cũng là ngày héo hắt phủ buồng tim
Ngườiï đi xa lòng con mãi mong tìm
Tình trong sáng, trăng hiền hình bóng Mẹ
Suốt ngày quần quật xoay chiều lặng lẽ
Giữa khung trời ly loạn rẻ tình thương
Bỏ xứ ra đi trắng lót nẻo đường
Xa quê rồi biết bao dường khúc chiết
Cha mẹ đi, hiên thềm đành cách biệt
Bỏ quê nhà, mang riêng ảnh yêu thương
Bước thấp cao, chẳng than oán chán chường
Vì đám con thơ, phải vươn mình Mẹ
Niềm thương đó mẹ không hề buồn kể
Ý bao la chỉ dành để cho con
Nào quản chi thân sức bị hao mòn
Nguồn ánh sáng, dấu son còn in vết
Con vẫn khắc ghi ngày buồn ly biệt
Nhớ hoài lòng tha thiết dạy khuyên xưa
Hôm nay kỷ niệm, nhờ khói hương đưa
Khấùn tưởng Mẹ nơi ảo huyền xứ mộng
Đặng Xuân Linh