đợi chờ
Vẫn chờ cho đến Giêng Hai
Thu đem nỗi nhớ chia hai lá vàng
Sóng buồn xô lệch bờ hoang
Biển xanh mòn mỏi dã tràng cát xe
Nước chưa mấp mé bờ đê
Gió còn mơn trớn vỗ về dòng sông
Lục bình thả nổi trôi dòng
Bến lau sương cỏ nhớ mong con đò
Cơn mưa chiều húng hắng ho
Nép vào những buổi hẹn hò đắm say
Kể từ xa cách bàn tay
Nỗi buồn ly biệt đọa đầy đời nhau
Ly cà phê khuấy giọt sầu
Đắng môi anh lại đen màu tình yêu
Thôi em hờn dỗi đã nhiều
Giận thêm chi nữa cho xiêu đêm trường
Vầng trăng treo đỉnh nhớ thương
Chờ em về lối thiên đường đưa chân
Anh xin nhận hết lỗi lầm
Cô đơn anh đã đắp chăn tháng ngày
E em ánh mắt hao gầy
Anh xin là nắng thoa hây má hồng