hai trái tim vỡ...
Một dải Ngân Hà hai trái tim
Gặp nhau không đặng mãi đi tìm
Một đời một kiếp...bao ngàn kiếp
Vẫn mãi như hai chiếc bóng chìm
Một lần nào đó kiếp mai sau
Ta sẽ về chung một chuyến tàu
Kể lại nhau nghe câu chuyện cũ
Tình ta hẳn giống thuở ban đầu
Em vẫn lạnh lùng như gió đông
Và anh cũng băng giá tâm hồn
Dĩ vãng nào trao tình khắc nghiệt
để giờ xa cách mấy con sông
Còn lại cho nhau được những gì
Mấy dòng thơ nhuộm nét sầu bi
Hay là nửa khúc ca dang dở
để giữ trong nhau sau biệt ly
Gợi lại đi em kỷ niệm vui
Cười tươi trong những giấc ngủ vùi
Tưởng tượng đôi ta tình vẫn thắm
Vẫn yêu vẫn nhớ mãi không thôi
Cạn Nguồn
NỬA MẢNH TRĂNG BUỒN
Một dải Ngân Hà hai trái tim
Xa rồi khuất dấu biết đâu tìm
Nghiêng vành Trăng mộng còn chăng nửa
Một nửa trơ vơ dõi im lìm ...
Em đã xa rồi xa thật xa
Chỉ còn vương víu dải Ngân Hà
Trên vòm sao sáng em có thể
Khe khẽ mi hờ giấc mộng hoa ?
Ta đứng mãi mong bóng nguyệt ngà ?
Dáng hồ liễu rủ chiều sương sa
Hạt trong ngọc bích soi sáng dạ
Bao lòng thổn thức mùa Thu qua !
Em về trong bóng chiều Đông buông
Vóc liễu hình mai ngã nắng hường
Còn chăng dư ảnh đong phong lạnh !
Dĩ vãng về đâu kiếp vô thường ?
Tìm đâu một dải Ngân Hà thương ?
Em giờ như gió mây màn sương
Hồn qua bao suối mơ ghềnh thác
Đàn vương khúc hát về vô thường ...
Nắn phím so dây ta dạo đàn
Cung sầu, lời oán bản nhạc thương
Đôi tay mười ngón ta lướt phím
Vỡ oà sóng nhạc lạc lệ trường
Tiết trời Đông khóc trắng màn sương
Quấn vội khăn tang gió lên đường
Mây trôi đưa tiễn linh hồn nhỏ
Lệ đổ ngoài trời nhói tơ vương
Trập trùng tiếng sóng nhạc tang thương
Khói biếc màu lam phả ngập đường
Quyện quanh hồn khóc xa xôi chảy
Thời gian khắc khoải ngược dòng Tương
Để em trở lại ngày thơ mộng
Để dáng nhỏ thương nhộn bước hồng
Để tình thơ mãi luôn tươi tắn
Để cho giọt oán vơi ngấn lòng
Một dải Ngân Hà hai trái tim
Xa rồi khuất dấu biết đâu tìm
Nghiêng vành Trăng mộng còn chăng nửa
Một nửa trơ vơ dõi im lìm ...
JENIFER