nhớ người
Em mơ trở lại con đường xưa
Tiễn lá thay màu lúc đổi mùa
Lòng xót xa đau từng góc phố
Khi em lỗi hẹn những chiều mưa
Vẫn yêu anh mãi dù xa cách
Thương ánh mắt buồn hay chuyện trò
Nhớ tiếng cười giòn mà lém lỉnh
Ru em ngây ngất một trời thơ
Hỏi cơn gió thoảng quên mùa nhé
Em muốn trở lại nơi chốn nao
Lối cũ mùa này Đông buốt giá
Nắng lên chưa đủ để vơi sầu
Em đem bấc tình còn nồng cháy
Thắp lửa thư phòng tuyết lạnh rơi
Sưởi ấm thân trần người viễn xứ
Sau cơn lặn hụp giữa dòng đời *
Cho em trút cạn lời tình tự
Em cũng nhiều lần ngược chuyến bơi *
Lặng lẽ âm thầm trong mộng mị
Lần nào cũng gọi khẽ “ Mình ơi… “
Thúy Lan