dư hương
Sao em lại mỗ thơ như bác sĩ
Chữ nghĩa đau không có thuốc đâu em
Màu chữ úa vì con tim đang tím
Nét chữ lem chưa hẳn bởi đau tim
Xin đừng mỗ thơ tôi như bác sĩ
Chỉ cần cô y tá dịu dàng thôi
Với ánh mắt nụ cười êm giống nhạc
Nhưng tìm đâu dù khắp bốn phương trời ?
Khung trời tím em xây chờ quá khứ
Sao không chờ thực tại đón tương lai
Dù nét chữ mệt nhoài duyên tan hợp
Hợp rồi tan làm thơ sẽ thêm dài ...
Em dài tóc dài thơ dài thương nhớ
Câu thơ buồn dài quá những tơ vương
Bước chân ngắn nhưng sao dài cách biệt
Biết bao giờ tìm gặp chút dư hương
GQM
Nghẹn ngào
Lời anh viết khiến em suy nghĩ mãi
Có chút xót xa , ngơ ngẩn …bình yên
Con chữ nhỏ với em là tri kỷ
Chúng nâng niu nỗi cô đơn chính em
Và nào dám làm đau dù nửa chữ
Chỉ là mê quá đi mấy vần gieo
Từ anh vận ý cao mà thâm thúy
“Em dài thơ ,dài thương nhớ “...nghẹn ngào
Anh có phải là một cơn gió lạ
Rũ mây mù gột rửa hết niềm đau
Hay sóng xa đến từ vùng biển động
Đẩy chiếc thuyền em mắc cạn sông sâu
Ngọn gió từ đâu len vào rất khẽ
Như vỗ về những kỷ niệm xa bay
Ngọt ngào vây quanh ngàn lời muốn nói
“ Thôi đủ rồi …để đau khổ thoát thai “
Thúy Lan