tưởng tượng
Tưởng tượng một ngày nào đó
Em đóng kín cửa nhà không tiếp khách
Không ti vi
Không điện thoại
Chung quanh em
Bốn bức tường trơ trọi
Khung ảnh cũ
Người xưa
Tưởng tượng một ngày nào đó
Trong nhà có chiến tranh
Lũ bàn ghế không ờ yên một chỗ
Chúng nó đòi hơi thở
Cái ghế đòi chỗ ngồi
Cái tủ đòi sách vở
Em sẽ nghĩ gì
Khi bức tường không còn khung ảnh cũ
Người xưa
Tưởng tượng một ngày nào đó
Mọi người sống hồn nhiên
Trần truồng
Như thời khai thiên lập địa
Anh Adam
Em Eva
Mở cửa vườn địa đàng
Vĩnh cửu
Tưởng tượng một ngàg nào đó
Tất cả sinh vật đều giống nhau
Anh là em
Là tất cả
Và thế giới này chỉ còn lại một người
Người đó chính là em
Đồng nhất
Và tình yêu của chúng ta
Đồng nhất
Giữa
Đất
Trời
Và
Vạn vật