đón xuân độc thoại tứ phương
Nửa tôi lưu lạc thật xa
Còn nửa kia gởi quê nhà gần bên
Nửa gương sau soi mặt nghiêng
Nửa thân phía trước rơi triền đồi trơn
May em giữ lại phần hồn
Khiến thân lơ lửng ngoại môn tiền đình
Đón xuân uống trà hoa mai
Trong ta bỗng nở một đài nhớ nhung
Ba mươi năm mộng chập chùng
Kỳ yên, hát bội, bánh chưng, lì xì
May em xứ lạ cùng đi
Mang theo pháo nổ, hoành phi tơ hồng
Xuân quê người có gì vui
Tuyết bay, cây cũng ngậm ngùi chết khô
Cặp đèn hoa giấy nhạt mờ
Hương trà, vị mứt, vần thơ lạnh lùng
May còn em ở bên lưng
Đem về chút nắng cổ xuân quan hoài
Sao hôm chợt hỏi sao mai
Ai đem sương sớm mà cài lên trăng
Sao bắc đẩu hỏi sao băng
Chừng nào mưa ngập cầu ngang đường về?
May em đốt lửa tư bề
Soi từng lối cũ sơn khê trùng phùng
Tôi về trải chiếu đón xuân
Độc ẩm, độc thoại trên quần đảo tôi
Có xuân thì cũng vậy thôi
Không xuân thì cũng bải bờ lưu cư
May mà nghe em ử hừ
Tôi còn tôi nở nụ cười nhện giăng!
NGHIÊU MINH