ưu tư ...
Buồn vui một kiếp nhân sinh
Vượt qua định số ngỡ mình gặp duyên
Dù đời thay trắng đổi đen
Mới hay tạo hóa vạn lần khéo xoay.
Ân tình vay trả trả vay.
Mong manh một kiếp tựa mây phiêu bồng .
Bơ vơ chống chọi hư không?
Một mình cay đắng giấu lòng từng cơn
Dám đâu câu trách , câu hờn
Tại vùng ký ức xui hồn lang thang
Phủ thêm lớp bụi thời gian.
Thân dường như gánh nợ trần chông chênh
Những đêm tình tự mình ên
Ngoài hiên gió lạnh khêu thêm đèn mờ
Thâu canh tiển phút quên giờ
Thương năm tiếc tháng mơ hồ vẫn trôi
Thúy Lan