xin một chút dịu êm
      
      
      
      
        Dạo bước vườn thơ bỗng thấy buồn 
Hồn thi rơi lệ thành dòng tuôn 
Ai bày sóng gió làm chi nhỉ?! 
Chữ khóc vần đau muốn cạn nguồn
 
Bão tố từ đâu đưa đến đây 
Cho hồn thi sĩ vương sầu đầy 
Muốn gieo ý đẹp mà không thể 
Khi thấy chữ buồn lời đắng cay
 
Xin nhé ai ơi hãy lắng lòng 
Cứ như mây gió ở thinh không 
Điềm nhiên tự tại cùng con tạo 
Hết bão mưa giông lại nắng hồng
 
Cay đắng làm chi từng ý từ 
Mỉm cười tâm tịnh giống Chân Như 
Để rồi sẽ thấy lòng yên tĩnh 
Như bến Anoma* nước lặng lờ
 
Đời khổ nhiều rồi chớ buộc thêm 
Người ơi...xin nhé, chút êm đềm 
Cho hoa tâm nở trong vườn ái 
Toả ngát hương tình rất dịu êm
 
Sương Anh
 
* Anoma: tên dòng sông, nơi Thái Tử Tất Đạt Đa cắt tóc từ bỏ đời sống vương giả quyết ra đi tìm đạo để giải thoát muôn loài.