vắt lệ khô mây ...
Em vẫn một mình ngang lối xưa
Phượng gầy trơ gốc dưới nắng thưa
Gió hiu hiu nhắc chừng hoa cỏ
Xuân sẽ về thôi ... một buổi trưa
Một buổi trưa vàng, ươm Nắng mơ
Sóng đùa trên Cát ... biển xanh lơ
Có người qua ướm chân ngày cũ
Ngỡ vết yêu còn bên nét thơ ...
Ai biết từng đêm sóng thét gào
Xô bờ xóa hết chuyện hôm nao
Bài thơ anh viết hằn trên Cát
Giờ chẳng còn mang dấu tích nào
Nhưng có một người ... Tim khắc sâu
Ý, vần chăm chút thuộc từng câu
Để rồi ôm nhớ ... buồn lên Mắt
Khô mây bởi lệ ... vắt đêm sầu
jacaranda