chuyện đôi mình
Đất cằn cỗi mong chờ mưa xứ lạ
Rót giọt tình tái tạo suối nguồn mơ
Ngập thành sông mở rộng thuyền cặp bờ
Neo bến mộng xui gió mây đồng điệu
Nước hồ thu trăng hoa nằm thiu thỉu
Gác đầu nhau san sẻ giấc điệp xanh
Đếm thời gian mỏng mảnh gió mơn cành
Ru hồn ngủ đêm lạc vùng âu yếm
Thở hổn hển vắt lên mành kỷ niệm
Khẽ khàng sương vờn tóc rối liễu mềm
Sợi pha lê ấp ủ bóng hình em
Như muốn gói trọn cuộc tình viên mãn
Phải không em chúng ta hãy mạnh dạn
Tay đan tay xao xuyến bước song hành
Đời vô thường có em bên cạnh anh
Dẫu dặm trường thu phong vẫn đầm ấm
Đoạn Trường