trăng chờ... ước !!!
Trăng chờ người rước xuống trần gian
Sống cảnh thường dân dẫu cạn bần
Tối ngày cười nói cùng thơ trẻ
Chẳng giống, buồn thương như cung hằng.
Trăng chờ người đón về nghe thơ
Chẳng phải nhìn qua, song cửa mơ
Đêm đến Trăng đàn, anh thơ phú
Cuộc đời như thế thật nên thơ.
Trăng chờ được gọi tiếng mẹ cha
Được gọi "chồng ơi "thật đậm đà
Được nghe con thơ gọi tiếng mẹ
Ôi chao ! hạnh phúc thật bao la.
Bé Lười 09.04.2011