đánh thức
Mưa chiều gió thổi bâng khuâng
Gót son trong nước hồn dâng nhớ người.
Thu sang đổ lá chơi vơi.
Đọng trên tóc rối mắt tôi hoen mềm.
Hình anh, em thấy mấy đêm
Làm sao không đổ, lệ mềm ướt mi.
Trời trông thấy cảnh lâm ly
Thương người thiếu nữ chỉ vì tình chung.
Nên trời không giám lạnh lùng
Mưa phun mấy giọt , não nùng người xưa.
Để ai có kỷ niệm mưa
Lòng đau đáu nhớ thủa xưa của người.
Vậy cứ để mưa tuôn rơi......
Bé Lười