phượng đỏ
Phượng đỏ rơi đầy trên lối xưa
Tiếng ve buồn vọng giữa mùa trưa
Em nghiêng tà áo màu nhung lụa
Ta đứng bên đời góc phố mưa
Phượng đỏ nồng nàn em dấu yêu
Áo em trắng qúa nét yêu kiều
Bâng khuâng chìm giữa vùng qúa khứ
Bóng ngả lưng đời những lệch xiêu
Phượng đỏ mãi còn trong nhớ thương
Bay mênh mông giữa cõi vô thường
Em có còn về ......theo kỷ niệm
Cho ta nhặt lại nỗi sầu vương
Phượng đỏ ngập tràn nỗi nhớ mong
Xa xôi nhưng chẳng cách xa lòng
Gởi em cơn gió buồn vương mộng
Mãi nhớ nhau nhiều em biết không ...
Khiếu Long
Hạ Hồng
Hạ hồng đã về bên dốc xưa
Mùa ve hát trỗi khúc buồn trưa
Áo em trinh khiết màu nắng lụa
Trên phố hẹn hò những chiều mưa
Hạ hồng chói chang cả trời yêu
Bâng khuâng phượng đỏ nghiêng dáng kiều
Tóc vờn bay qua miền quá khứ
Chiều đong đưa nắng đổ liêu xiêu
Hạ hồng ngây ngất niềm nhớ thương
Còn gọi tên nhau giữa vô thường
Phượng ngày đó thơm hương kỷ niệm
Tình thơ vụn dại nhiều vấn vương
Hạ hồng bừng cháy nỗi chờ mong
Giữ thắm trong em đóa hoa lòng
Gió nồng nàn ru trên cánh mộng
Nghìn năm nhớ mãi anh biết không…
Tiểu Vũ Vi