trăng rẽ đêm …
Đêm qua em mộng thấy Trăng khóc
Từng giọt buồn khô lăn xuống đời
Lệ có khi tròn , khi khuyết nửa
Rẽ đêm Trăng vẫn điềm nhiên soi
Còn em trong mộng ngỡ ngàng lắm
Mằn mặn vị Trăng vương mắt môi
Mầu nhiệm là hồn em chạm được
Tim hoài ôm giữ lệ Trăng côi
Anh ơi ! Anh ví như Trăng vậy
Thanh thản diệu kỳ giữa bóng đêm
Thánh thiện đơn sơ màu đạm bạc
Dẫu Trăng chưa phỉ*... ánh bình yên
Thúy Lan
Một giây tình ái lên ngôi … Đời em giây ấy nhân đôi dại khờ … Hồn em hạnh phúc không ngờ…Tim em trọn kiếp tôn thờ mãi ANH
Trăng chưa phỉ* Trích từ Thơ Hàn Mặc Tử