lục bát lang thang
Chiều buông vạt nắng úa vàng,
Thương câu lục bát lang thang xứ người.
Buồn ai thả giữa dòng trôi ,
Để ai vớt phải những lời vu vơ…
Người dưng khác họ tình cờ,
Biết có còn gặp mà chờ kiếp sau?
Phận bèo lạc chốn trời Âu,
Mịt mờ tăm cá, hẹn nhau thêm buồn.
Thoảng nghe lời cũ trách hờn ,
Thấu chăng người hỡi , cô đơn sông Vàng...?