chốn bình yên
Em về rồi chốn bình yên Lặng im phăng phắt bên hiên nắng chiều Gửi qua bên đó niềm yêu Vẫn vần thơ cũ muôn điều trong tim Hạ hồng vắng một cánh chim Nên vần thơ cũng nổi chìm theo mây Em đi qua cõi thơ ngây Buồn quen như đã quên ngày bão giông Thôi anh đời chẳng như lòng Cho em ở lại ngọt dòng suối thơ Thăng trầm giờ đã hững hờ An thân an phận bến bờ hoàng hôn Hồng Quế