rằng xưa tôi đã chết thật buồn
Tôi gởi khổ đau vào ly rượu
Mềm môi say xỉn đã lâu rồi
Hiu hắt lòng tôi đêm ngóng đợi
Vầng trăng ứa máu tiễn người đi
Đừng động trái tim tôi em nhé
Hấp hối khi chưa đắp nấm mồ
Đừng động lồng ngực tôi em nhé
Vết thương nhắm mắt ngủ trong mơ
Tôi thấy hồn cha vừa vẫy gọi
Tiếc chi con một kiếp làm người
Đi đi về bên kia thế giới
Quên hết thương yêu lẫn hận thù
Tôi khóc : - Thưa cha ! Xin thứ tội
Mười năm sương khói quyện bóng hình
Mười năm á khẩu con câm nín
Sống giữa đời chấp nhận oan khiên
Con sẽ theo cha về phía biển
Trả lại nhân gian mọi oán hờn
Trả lại nhau tình sâu nghĩa nặng
Thanh thản tâm hồn lúc lâm chung
Đừng khóc khi tôi không còn nữa
Ngàn thu ôm giấc mộng tình hờ
Ngàn thu vĩnh biệt em hãy nhớ
Rằng xưa tôi đã chết thật buồn
Linh Phương