biết rằng ...
Biết ta thường mộng buổi chiều
Gió hay ghé đến cắn yêu nhẹ nhàng
Biết ta đời đã úa vàng
Cho nên vạt nắng dịu dàng xoa vai
Biết ta mệt mỏi đường dài
Sợi mưa quấn lấy hình hài mong manh
Biết ta tóc chẳng còn xanh
Lũ chim thường hót dỗ dành giấc sâu
...
Còn ta biết lá phai màu
Biết thu vừa hết đến đầu mùa đông
Biết vò mấy cục thơ ngông
Biết rằng ta
vốn đã ... không biết gì