cảm trăng !
Cảm phiến Trăng vàng hắt ngữ ngôn
Xuống trang cổ tích mấy tầng không
Hóa thân trầm mặc khiêm nhu thể ,
Đau thế sanh linh vận khuyết tròn
Giây phút Trăng yêu vừa ngã bóng
Chiếu ngời một chỗ gọi nhân gian
Tặng Người lử thứ đủ tìm lối ,
bằng vạt từ tâm rạng chất chân
Người đi trong tối chớ hoang mang
Lẽ phải niềm tin ánh nhịp nhàng
Nhớ buộc hiền lương vào bản ngã
Lòng ngay trí sáng tự ràng thân
Ôi Trăng huyền nhiệm ánh vàng
Trãi tâm tư thắp non ngàn biển sâu
Dù muôn kiếp , vạn canh thâu
Đồng hành cõi tục đáu đau dự phần
Thúy Lan