mộng thường đã tan
Thả hồn vào những vần thơ
Níu tay ký ức trong mơ tìm về
Nơi góc tim mối tình quê
Một thời kỷ niệm đam mê ngọt ngào
Tình xưa giờ đã bay cao
Theo cơn gió cuốn tan vào khói mây
Còn sót những nổi héo gầy
Dư hương rớt lại chỉ đầy đớn đau
Trầu úa không thắm được cau
Nên vôi cũng hóa trắng phau một màu
Kiếp này chẳng mong có nhau
Biết thế sao vẩn trước sau đợi chờ
Tôi ơi , đừng có hoài mơ
Khi đời hiện thực mịt mờ cách xa
Nhiều lần thầm hỏi người ta
Có khi nào chợt biết ra một điều
Cố hương nơi xa những chiều
Có người con gái vẩn nhiều nhớ thương
Nhặt chiếc lá rơi trên đường
Lệ tuôn khóc giấc mộng thường đã tan.
Song Nhi