giấc mộng
Ta ngồi giữa hư vô
Viết vài dòng về thực tại
Cằn cỗi mãi nên cây rừng độc thoại
Chốn không người nên rơi vãi tiếng chim
Ta ngồi đây thời cuộc cũng lặng im
Chỉ có gió thoáng tràn qua suy nghĩ
Có nắng vỗ về và những mùi hương dần dần... vô vị
Cỏ ngập qua đầu ta chăn dắt... màn đêm
Ta vẫn ngồi đây cơn mưa cứ dài thêm
Nhướng đôi mi, hai mươi năm phập phồng tỉnh giấc
Vẫn là em tay ngà và dáng ngọc
Ta nghe tiếng côn trùng rả rích nỗi niềm riêng
Ta vẫn ngồi đây và mưa cứ dài thêm
Con thuyền giấy giữa vũng sâu ngã mình trôi nổi
Biết bao năm ta có làm gì nên tội
Em cứ mãi xa dần và mưa cứ dài thêm
Cốc cà phê cạn dần thời gian cuốn ngoài hiên
Mãi yêu em quên mất mình thêm vài tuổi
Không nhận gì mà vươn mình đánh đổi
Ta chìm mình giữa giấc mộng triền miên...
--- Quốc Phong ---