người đàn ông dạy làm thơ
Người đàn ông hói đầu
dạy tôi làm thơ,
bằng mùi quê hương nức nở
bằng gió cát cay xè
bằng mùi khói thuốc đêm khuya,
bằng sự lụi tàn,
của những kẻ đứng trước màn đêm tự vệ...
và tôi đã viết,
như vết gai xương rồng nức nẻ
đợi chiều về
thỏ thẻ giấc mạ non,
ông kể về cuộc hành hương trên những thỏi son
những giấc mơ gãy giòn trên nếp trán
khiến con người tìm cái vĩnh hằng trong hữu hạn
ngoài hận thù hay chán nản yêu thương
ngoài biên giới quốc gia, ngoài cả căm hờn
như một buổi kể về quê hương,
người đàn ông hói đầu bật khóc,
và ông bắt đầu dạy tôi làm thơ,
như dạy kẻ tha hương hiểu thế nào là cô độc